Ông thầy (*) được nhiều thế hệ học trò kêu bằng “bố”. Giáo viên ai cũng ngán ngôi trường THTP tập trung nhiều HS “quậy phá có đẳng cấp” mà “lười học cũng có đẳng cấp” ấy, riêng ông xin được ở lại với nó.
Và ông đã áp dụng phương pháp giáo dục của riêng mình:
ngay ngày đầu tiên của năm học mới, ông nói chuyện với HS: “Bố thương
tụi bay như con. Có điều chi không hiểu, các con cứ hỏi bố, bố sẵn sàng
giảng lại đến khi nào các con hiểu thì thôi. Nhưng bố rất ghét mấy đứa
lười học.
Đứa nào không thuộc bài, nếu coi bố là một người cha
thì bố sẽ đánh hai roi thật đau cho nhớ. Sau đó, về nhà học bài lại, bữa
sau trả bài tiếp; còn nếu coi bố là một người thầy thì chiếu theo qui
định bố sẽ cho 0 điểm và không dám phạt roi nào”.
Cứ thế, mấy chục năm ông đứng trên bục giảng thì cũng
ngần ấy HS không thuộc bài, trong đó có không ít HS cá biệt. Thế nhưng,
sau câu hỏi của ông: “Con là con của bố hay học trò của bố?”, không hiểu
tại sao hầu hết HS đều gật đầu răm rắp: “Con là con của bố” để được
lãnh hai roi vào mông đau điếng. Đau là một chuyện! Chuyện quan trọng
hơn là HS lớp 12 - lòng tự trọng và tự ái còn cao hơn núi, thế mà vẫn tự
nguyện để cho thầy đánh trước lớp, để rồi xuýt xoa như trẻ lên ba.
Ấy vậy mà mọi việc tiến triển một cách tốt đẹp: HS chăm
học hơn, tỉ lệ HS giỏi môn hóa (môn học do ông giảng dạy) tăng lên, tỉ
lệ HS thi tốt nghiệp THPT có điểm môn hóa đạt từ trung bình trở lên cũng
nhiều hơn, điều làm ông vui nhất là tỉ lệ HS thi đậu đại học tăng lên
theo cấp số nhân - một điều mà trước kia giáo viên trường ông không dám
mơ tới.
Xã hội đang lên án tình trạng giáo viên đánh đập, nhục
mạ HS, chẳng lẽ ông không sợ? Ông thầy cười khà khà: “Nhà giáo phải có
nghệ thuật sư phạm. Đánh HS không phải để cho hả giận, không phải vì tôi
bất lực không còn biện pháp giáo dục nào khác. Tôi đã suy nghĩ rất kỹ
trước khi cầm roi…”.
Chợt nhớ đến chuyện cô giáo nhờ HS lớp 5 đánh HS lớp 2 ở
Hà Nội, giáo viên dùng compa và tre tầm vông đánh HS đến bầm tím ở Đồng
Nai, thầy giáo tát HS đến thủng màng nhĩ ở Lâm Đồng… Có lẽ do lúc ấy,
họ quá giận HS? Có lẽ họ bị bất lực trong việc giáo dục HS? Nhưng trên
hết, khi hành xử mạnh tay như thế, họ đã không có tình thương đối với
HS! Mà tất cả những cuốn sách viết về nghệ thuật sư phạm đều đã khẳng
định: “Chỉ có tình thương mới cảm hóa được con người”.
H.HG - Báo Tuổi Trẻ
(*) Giáo viên Ung Thanh Hải - hiện đang giảng dạy môn hóa tại Trường THPT Nguyễn Trãi - Q.4
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét